Tôi nhớ con sông quê dạt dào như lòng mẹ, nơi tôi tắm mát mỗi buổi trưa hè, nhớ những bờ đê chạy dài miên man với hàng tre vi vu trong gió. Nhớ những con thuyền khua mái nước tron
Dòng đời cứ trôi, năm tháng cứ đi qua từ bao giờ chẳng rõ đến khi trên mái tóc ngã màu sương, "thành người có tuổi" thì lúc này ý thức về cội nguồn và niềm thương nỗi nhớ về quê hương bản quán về nơi chôn rau cắt rốn bỗng trở nên thao thiết hơn bao giờ hết.
"Nỗi nhớ quê cứ đầy lên mọi tối
Dày theo từng sợi tóc ngả hoa râm"
Niềm thương ấy nó canh cánh thường trực và nó đi vào cõi lòng sâu thẳm những đêm dài trăn trở thành nỗi khắc khoải khôn cùng.
Quê hương là vậy đó mỗi khi đi xa ai cũng thương cũng nhớ trở thành nỗi niềm đau đáu day dứt không nguôi. Trong ký ức ấy hình ảnh con sông quê hiện lên thật đẹp con sông ấy đã tắm mát cả tuổi thơ những trưa hè nắng cháy. Con sông ấy bây giờ nó đi vào tâm tưởng thành dòng chảy trong lòng lao xao sóng vỗ. Thành những âm vọng mời gọi và thôi thúc như tiếng lòng giục giã của quê hương.
Quê hương còn nghèo khó và cay cực lắm. Những con người quê hương chân lấm tay bùn quanh năm suốt tháng "bán mặt cho đất bán lưng cho trời". Cái khổ cái cực còn cõng trên lưng, còn đè nặng lên kiếp người.
Hi! I am a robot. I just upvoted you! I found similar content that readers might be interested in:
http://blogradio.vn/cafeblog/cho-nhung-dua-con-xa-que-huong/191179
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit