Cô uể oải bước ra khỏi chỗ làm việc, gỡ bỏ cặp kính cận dày cộp ra khỏi sống mũi, day day vẻ mặt mệt mỏi của mình. Với tay lấy cốc cà phê nâu ít sữa, vừa nhấm nháp cô vừa xem đồng hồ: "6 rưỡi rồi, còn 30 phút nữa là đến giờ làm việc thôi"
Thói quen đi làm sớm của cô đã hình thành được 3 năm nay, cũng là 3 năm cô lấy chồng. Cái cảm giác bước ra khỏi nhà vào sớm mai, khi mọi người còn say giấc, khi đường phố còn vắng vẻ đem lại cho cô một luồng khí bình yên đến lạ. Cô tự nhủ đó là khoảnh khắc sung sướng nhất của cô mỗi ngày. Cô được có thêm một khoảng thời gian riêng tư, một góc trời suy nghĩ và nhung nhớ... Chẳng biết là sẽ nhớ gì, nhưng cái cảm giác miên man vô tận đó cứ len lỏi mãi trong từng mạch máu, ăn sâu vào tâm tưởng cô như lẽ sống không thể thiếu.
Mê mải với những suy nghĩ, đắm chìm trong vị cà phê vừa đắng vừa ngọt, cô giật nảy mình khi nghe tiếng gõ cửa. Ngoảnh lại thấy một cậu thanh niên trẻ ngó nghiêng, cô mỉm cười thật tươi, cất giọng:
-Chào em, em hỏi ai, chị giúp được gì không?
Cậu thanh niên nhanh nhảu: Chị ơi, cho em hỏi đây có phải là phòng Mua sắm không? Em muốn gặp anh Nam trưởng phòng ạ!
Cô nhẹ bước ra gần cửa: uh, đúng rồi em. Anh Nam trưởng phòng thì chưa đến đâu. Em có thể theo chị vào phòng khách ngồi đợi.
Nói rồi cô lẻn nhẹ ra khỏi cửa, tra khóa mở phòng bên cạnh, pha trà nước giới thiệu: Em ngồi đây uống nước đợi chút, anh Nam chắc sẽ đến giờ đấy. Khoảng 7h là giờ làm bên chị!
Cậu thanh niên nở nụ cười tươi tắn, rạng rỡ của một cậu trai trẻ: Em cảm ơn chị, em còn đi với Sếp em nữa. Để em xuống mời anh ấy lên luôn.
Cô gật đầu đồng ý rồi quay về phòng mình, nhanh tay soạn đống hồ sơ lộn xộn trên bàn bắt đầu ngày làm việc của mình.
Một ngày làm việc lại trôi qua như mọi ngày. Nhanh và vội vã quá!
Cô ngả người về sau lưng ghế, ghé mắt ra ô cửa sổ nhìn những tia nắng chiều yếu ớt hắt lên khung cửa sổ. Gió cũng heo heo nhẹ, lá cũng phất phơ nhẹ. Sao mọi thứ có thể nhẹ nhàng, đơn giản thế nhỉ?!
Cô bất giác mỉm cười và vươn vai: Ây za, thế là hết ngày rồi mọi người nhỉ? Còn ngày mai nữa là hết tuần, mọi người có kế hoạch gì chưa?
Mọi người trong phòng nhao lên hưởng ứng câu chuyện của cô khiến không khí buổi tan tầm rôm rả hẳn. Anh Trưởng phòng từ ngoài bước vào lên tiếng:
-Mọi người hôm nay bận gì không? Có đối tác của chúng ta mời cả phòng chiều nay dùng bữa tối. Cũng là thiện ý của họ gặp mặt đầu năm, mong cả năm chúng ta sẽ hợp tác thành công. Công ty cũng làm việc với chúng ta thời gian gần đây, nay có cả Lãnh đạo bên họ vào gặp gỡ. Mọi người bớt chút thời gian nhé!
Cô nhủ thầm: Oài, lại đi nhậu rồi. Để gọi điện về báo gia đình biết. Thôi thì vì sự hợp tác, đi cho vui. Mất gì đâu!
Cô cùng mọi người trong phòng gấp gọn đồ đạc, lên xe Anh Trưởng phòng tới chỗ hẹn.
Địa điểm tổ chức cũng cách khá xa cơ quan. Nghe nói đâu ông chủ của quán là đối tác mời cơm cả phòng cô. Lần đầu tiên mọi người trong phòng cô tới quán này. Đó là một quán ven biển, cách bài trí đơn giản nhưng ấn tượng. Quán như một cái chòi nhỏ, xung quanh là những hàng dừa thấp. Điều cô ấn tượng nhất là quán có rất nhiều hoa ly đỏ. Là loài hoa cô rất thích!
Cô bước chậm rãi theo mọi người vào chỗ ngồi. Khách đối tác vẫn chưa đến. Mọi người trong phòng có người ngồi ngay ngắn vào vị trí, có người đi lang thang trong quán ngắm nghía, có người lại ra biển hít khí trời. Các nhân viên đi ra đi vào nói cười hỉ hả. Ánh đèn quang màu vàng nhạt chiếu rọi vào giữa bàn ăn, hắt vào các đồ vật khác, ôm trọn một không gian nồng nồng, ấm ấm. Thỉnh thoảng tiếng ì xèo của việc bếp núc vang lên. Cái không gian rộn rã mà sao cô cứ thấy buồn buồn, lẻ loi, lạc lõng.
Cô thò tay vào túi xách, lôi điện thoại ra check tin nhắn và facebook cho đỡ buồn. Được lúc thì thấy tiếng chào mời đon đả của anh Trưởng Phòng: Ồ, chào Anh, mời mọi người vào.
Có tiếng đáp lại: Xin lỗi mọi người, tôi lâu không về đây nên có thăm họ hàng chút. Đến hơi muộn.
Cô lắng tai nghe và sững người: Sao tiếng này quen thế nhỉ?
Bỏ điện thoại bước ra để đón đối tác, tay cầm cặp đi phía trước là cậu thanh niên trẻ hồi sáng, đi ngay theo sau là một người đàn ông dáng vẻ đĩnh đạc, chỉn chu đang tiến lại gần cô, cô đứng như trời trồng: Là Anh!
Mọi thứ quanh cô như bất động, tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực bé nhỏ đó, cô muốn đưa tay lên giữ tim cô lại nhưng tay của cô cũng lạnh ngắt. Cô cố gắng bấu những ngón chân thật chặt vào đôi guốc để khỏi ngã. Và chân của cô cũng lạnh ngắt.
Cô không biết phải làm gì, cứ đứng im nhìn trân trân vào vị khách lạ mà quen. Anh bạn cùng phòng huých mạnh vào người cô: Ê Linh, đứng đó nữa. Ra đi.
Cô như sực tỉnh, hít mạnh một hơi thật sâu, thở ra để lấy can đảm. Cô bước chậm rãi ra đưa tay giới thiệu; Chào Anh, em là Linh
Bàn tay ấy đưa ra nắm bàn tay cô, cái nắm tay thật chặt, thật ấm mang bao kỉ niệm ùa về.
Anh đã xa cô 07 năm. 07 năm trước, cô chìm đắm vào một tình yêu đầu đời trong sáng, ngây thơ. Anh và cô như 2 mảnh ghép hoàn chỉnh nhất.
Cô phải cảm ơn trời phật đã cho gặp Anh, người có thể lắng nghe cô, chia sẻ cùng cô, nhường nhịn cô, chấp nhận cô.
Cô yêu Anh bằng cả trái tim non dại của người con gái mới lớn, mới bước vào tình yêu.
Anh đón nhận, nâng niu cô bằng tất cả sự vững chãi, ấm áp, thấu hiểu.
Hai con người được yêu lao vào nhau, dốc hết tháng ngày tuổi trẻ cho nhau. Những tưởng những tháng ngày hạnh phúc ấy kéo dài mãi, rồi hai con người ấy sẽ có một kết thúc như họ mong muốn: là ngôi nhà nhỏ và những đứa trẻ.
Nhưng Anh được tin gia đình anh ở Séc yêu cầu Anh sang ở và học cao học ở bên đó. Anh nhanh chóng thu xếp hành lý ra đi, với lời hứa: Anh học xong sẽ về với em.
Cô yêu anh và cô tin anh.
Ngày ngày cô và anh vẫn giữ liên lạc với nhau qua những dòng tin ngọt ngào. Cô tự động viên bản thân rằng: ngoài cô ra, không ai có thể hợp với Anh hơn nữa. Tình yêu của Anh dành cho cô quá lớn, không gì thay thế được.
Nhưng rồi, dòng tin thưa dần. Câu chữ cũng ngắn dần. Anh nói anh bận. Cô lại tin anh!
Cho tới lúc tin tức của Anh dường như thành một điều gì đó hiếm hoi lắm mới xuất hiện. Cô đau đớn nhận ra rằng: Sự hồn hậu, đáng yêu của cô không thể đem lại cho cô một tình yêu chắc chắn. Anh đã có một sự lựa chọn khác sắc sảo hơn, phố xá hơn, phương Tây hơn và gần Anh hơn.
Một sự lựa chọn hoàn hảo để Anh có thể cân bằng công việc, gia đình, cuộc sống.
Anh nói: Anh không yêu cô ta, chỉ là vì gia đình, nhà cô ta giàu. Anh sẽ thử.
Cô, một lần nữa, lại tin Anh.
Niềm tin khờ dại và non nớt. Không tin thì cô làm gì được.
"Mây của trời, hãy để gió cuốn đi".
Trong những ngày tháng sau đó, cô sống cuộc sống của cô - một cuộc sống giả định Cô không còn yêu Anh.
Cô vẫn vui niềm vui cuộc đời, vẫn làm việc, vẫn đam mê.
Cô vội vã lấy chồng cũng chỉ để lừa gạt bản thân rằng Cô đã quên Anh, rằng Cô đã hết yêu Anh, rằng không có Anh cô vẫn sống tốt.
Nhưng sâu thẳm trong tim cô, Anh vẫn đứng đó, yên định một vị trí vững vàng không ai có thể thay thế.
Để rồi hôm nay, gặp lại Anh, cô lại một lần nữa thấy những tháng năm tuổi trẻ của mình! Những thổn thức tình yêu lại dồn dập ùa về, choán lấy tâm trí của cô. Cô nhìn Anh. Anh nhìn Cô!
Ánh mắt ấy, cô biết, vô cùng nồng ấm!
Nhiều lúc ta loay hoay
Cuốn theo vòng xoay
Ngày cứ thế trôi qua
Thời gian sao nhanh quá
Rồi bỗng dưng hôm nào
Ký ức tràn về đây
Tìm thấy nhau hôm nay
Mà như vừa hôm qua
Source
(...hết phần 1)
Dã man :D phong phú quá c ơi :D
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Phong phú đề tài á :)) uh. Phải cố gắng nặn ra 1 bài chớ. :))
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Kiểu văn như phim ngôn tình rồi vậy :))
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Hahaha. Hồi bằng tuổi e chị hay đọc mấy quyển như yêu em từ cái nhìn đầu tiên, sam sam đến đây ăn nào... e ko đọc mấy quyển đó hả
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
E lười đọc truyện lắm rồi ^^ đọc mấy quyển kiểu đấy sợ ế 😂
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
http://nhaccuatui.com/bai-hat/7-year-of-love-kyu-hyun-super-junior.h1K896AMTt.html
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Hahhaha. E kiếm dc cái link hay thế. C mà biết trc thì c đã đính kèm vào bài. C thích số 7 vì "7 nổi" :))
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Cái đoạn trích dẫn cậu làm thế nào thế?
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
Đoạn trích thì bạn để dấu ">" ở đầu dòng ấy.
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
ok cậu
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
ui cảm xúc quá c ơi hiuhiu <3
đọc lại tâm trạng nè :(
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
haha, sao bằng bài của e được. dạt dào lai láng sướt mướt luôn :D
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
hiuhiu bài e viết còn lủng củng mà c
:(
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
úi giời ơi lại tương tư anh nào rồi <3
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit
hay quá chị ơi
Downvoting a post can decrease pending rewards and make it less visible. Common reasons:
Submit