Thời điểm tệ nhất của một người chẳng phải là lúc nào nhỉ?
Phải chăng là lúc hoàn cảnh quá khắc nghiệt, chẳng có lựa chọn nào khả dĩ? Cuộc đời có lẽ chẳng ép con người ta đến như vậy đâu, sẽ luôn có một cánh cửa mở ra, cứ tỉnh táo rồi sẽ nhìn thấy mà thôi.
Thế nên, tệ nhất là lúc đối diện với chính mình một cách trực diện. Và khi nào là thời điểm đó, có lẽ là lúc ngà ngà say. Lúc này, lý trí tạm nhường chỗ cho những nỗi niềm. Sự thật về con người mình hiện lên, để chất vấn mình tại sao lại chọn cái đang là?
Trả lời câu hỏi ấy sẽ là điều khó khăn nhất mà một người phải trải qua, bởi nếu chọn đúng, câu hỏi này sẽ không bao giờ xuất hiện, dù tỉnh hay say. Nhưng khi nó xuất hiện, sẽ có gì đó sai sai, nhưng cuộc sống hàng ngày, ta lại dùng lý trí để chối bỏ nó bằng các lý luận trông có vẻ là hợp lý.
Chẳng quá say đến mức làm càng, thế nên đầu càng thêm đau. Chén đắng này, chỉ ta uống mà thôi.