Không biết bản thân có phải là người nặng tình hay không nhỉ?
Tôi có một tình cảm rất mạnh liệt với gia đình tôi, không biết mọi người như thế nào? Chứ tôi luôn mong muốn gia đình tôi mọi sự điều tốt đẹp nhất, từ bố mẹ đến em trai và kể cả người mà em trai tôi thương. Tôi đều muốn họ được hạnh phúc và vui vẻ. Dù đôi khi nhìn lại mình có chút thiệt thòi và ganh tỵ với em trai của tôi. Tôi thường nói đùa với ba mẹ tôi rằng, sao trước con đi học ba mẹ không có vậy với con, đôi khi tỵ nạnh là con ghẻ chứ không phải con ruột.
Thời gian trôi qua, tôi thấy tôi càng hướng về phía gia đình nhiều hơn. Dù đã có gia đình nhỏ ấy, cũng cố gắng vun đắp nhưng tôi vẫn chưa cảm nhận được tình cảm gia đình mạnh liệt nhỉ, có thể vì chưa có sợi dây gắn kết giữa 2 người xa lạ nhỉ hihi. Cũng thật thiêng liêng khi con cái là sợi dây ấy nhỉ. Tôi cạn phước, vì nghiệp của mình mà sợi dây ấy cũng bỏ tôi mà đi. Tôi không trách ai, chỉ trách bản thân, có thể việc tôi làm người khác đau khổ, nên tôi phải chịu sự đau khổ gấp bội có thể nói đau đớn như thể nào.
Vậy mà tôi vẫn đu bám với cái tình cảm mà tôi nghĩ là chỉ đơn giản rằng mình không làm hại hay có ý nghĩ xấu là được. Nhưng không nó vẫn ứng nghiệm lên người tôi. Thật ngốc khi nghĩ mình sẽ là vần sáng của một ai đó, nghĩ rằng mình sẽ tất cả với ai đó nhưng không mọi thứ đều có thể thay đổi theo thời gian.