Hồi xưa học năng lượng không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi. Cứ học vậy thôi chứ biết gì đâu, giờ trải nghiệm thấy nó đúng đúng.
Đúng là năng lượng không tự nhiên sinh ra được, muốn có năng lượng phải có sự tiếp xúc, tương tác của những điều tương hợp, tựa như, lửa có thể được tạo nên bằng cách xẹt hai viên đá vào nhau. Và khi sự tiếp xúc càng nhiều và sự tương hợp càng lớn thì năng lượng phát sinh sẽ nhiều.
Năng lượng không tự nhiên mất đi cũng đúng luôn. Năng lượng chỉ mất đi khi người ta sử dụng nó thôi, và nó sẽ mất nhanh nếu người ta sử dụng không phù hợp nữa.
Năng lượng như cục pin vậy đó, đầy vơi theo thời gian cùng quá trình sử dụng, hết hẳn pin thì điện thoại sẽ bị treo máy. Cần phải được sạc lại mới hoạt động trở lại được. Mà sạc kiểu ji đây? Quay lại với trường hợp năng lượng được sinh ra.
Thật may mắn nếu có sự tiếp xúc, tương tác với sự tương hợp. Khi đó, cuộc sống dồi dào biết bao nhiêu, vì nguồn năng lượng bình an sẽ luôn nảy sinh và tuôn đổ như những dòng chảy. Như dòng điện thắp sáng những bóng đèn ở tận những căn nhà ở nơi xa xôi nhất, năng lượng sống sẽ có khả năng lan tỏa như vậy.