Hình như trăng đã quên thề
Dưới trăng bóng nguyệt đường về còn xa
Bóng hoa gợi mở lòng ta
Mặn mà ngày ấy xông pha chiến trường
Qua rồi những lúc dầm sương
Mưa rơi mở lối cho đường ngược xuôi
Qua rồi khói súng, võng ngồi
Qua rồi ngày ấy cùng tôi ngập ngừng
Bước chân vẫn mãi chẳng dừng
Trăng cười, nguyệt thẹn mãi đừng quên hoa
Dẫu không duyên thắm mặn mà
Nhưng trong ký ức vẫn là yêu thương
Ngày xưa vẫn mãi vấn vương
Đi xa vẫn nhớ con đường trăng soi