Một ngày dài nữa lại trôi qua. Dường như chẳng còn chút sức lực nào. Hoàng hôn đâu mất rồi, hay hoàng hôn vẫn ở đó mà chẳng buồn ngắm. Thảng thốt, vì đã lãng phí thêm một ngày trong cuộc đời.
Sáng nào thức dậy cũng nhủ rằng hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời, với đủ những cụm từ tích cực. Ấy vậy mà, sau khi hoàn thành những bổn phận đầu ngày, lại rơi vào trạng thái buông thả. Không thể nào vào flow để giải quyết được việc gì cho ra hồn. Cứ mặc trái đất quay, mặc xung quanh hối hả, vẫn cứ vô tư lự ở một góc riêng. Trốn sự bất lực với cuộc đời vào thế giới game.
Tự bao giờ mà trở lại với sự buông thả như thế này. Tê liệt hoàn toàn sức chiến đấu. Những lời dèm pha giờ cũng như những tiếng gõ đinh tai, nghe mà như chẳng nghe. Làm thinh như không có gì. Một trạng thái mà người đời gọi là thờ ơ.