Thấy một dòng rep thôi cũng khiến lòng nở hoa. Tự nhiên thấy xung quanh dường như đẹp hơn mỗi ngày. Cứ ngồi cười, một mình, nếu có ai đó quan tâm ở nơi này, người ta sẽ bảo là có vấn đề.
Ra là thế. Không phải là làm gì mà ai làm hay làm với ai là những điều quan trọng hơn với hắn. Giữa một đám đông ồn ào vẫn thấy mình trơ trọi, bên cạnh một người thôi cũng thấy mình tràn đầy.
Vậy đó, để trở nên sống động cũng rất đỗi bình thường. Nhưng đôi khi nó lại là điều xa xỉ. Làm gì hơn ngoài việc chấp nhận sự nhỏ bé của phận người, rồi nỗ lực để một lúc nào đó được sống tràn đầy.
Để tràn đầy phải đợi nhưng cuộc sống cũng rất đỗi mong manh, nên cũng muốn tranh thủ những phút giây còn sống để sống theo cách của mình. Một sự mâu thuẫn không hề nhẹ.