Vào Saigon 1 đêm, rồi về. Rồi vào lại.
Xong việc rồi chẳng biết làm gì, chẳng muốn đi đâu, định về mà lại ở tiếp.
Tôi nói là tôi đã biết chùn chân, chỉ muốn ở yên một chỗ, vậy mà đúng là cầm tinh con ngựa. :)
Đến Saigon mà như về quê: đi bơi, đi chạy bộ, đi siêu thị mua trái cây, ra chợ Bà Chiểu mua bánh bò. Gặp bạn bè ở mấy con đường cũ.
Saigon vẫn thế. Còn tôi
Tôi đã nghĩ quá nhiều. Nhiều quá mức cần thiết.