The story of the laborer

in steemit •  7 years ago 

Life-Pieces: This is a real-life story that is happening every day that people can see but few people focus on it. They are street sweepers who help out. For each city each corner of our alley clean and tidy.ta can see them anywhere in the world, but few people think their work how hard to get the new. The sidewalks clean up the clean lines like that. They have to sweat to withstand the stench of toxic waste that we lack indifference indiscriminately everywhere to clean up the collection and gather at the landfill. waste of the city. An hour is the time everyone is in bed at the same time as the commencement of the work of street cleaners, although the work is light but very high for the people. Once I went out with friends late at night, I saw a worker just as old as my grandmother, and then in my head I asked why they did this now, why they chose the job that the commune To find answers to these questions I strongly asked the worker why she chose this job. Asked to know also because of the circumstances and passion in the job she chooses for this job. She is living with a nephew born with birth defects. At home, she sells toothpastes on the street. Her parents died early because of traffic accidents. At age 7, it was the age when all children were going to school, but they had to grope all the way to selling baby packs with her to live on. She is too old to go back to work with this street sweep. She feels she can help everyone to be less or less but her heart is happy to be. She told me that this job must be empty when she can do so why do they have to sleep at night hours with such a small salary so the two grandchildren rely on each other to live, She told me many grandparents did not have a meal to buy a bread to split each other half to eat for a meal, the grandchildren eat the bread and then drink a smile except that the food is finished drinking water is bread It is bloated in the belly is full, but she knows: she is very hungry just say so for her peace of mind, but she really knew it was very hungry because she had eaten all day. to support her trying to teach her the words but because of circumstances too she can not let her go to school because the money is not said to have money to e school. ng tears from the corners of her eyes started rolling on sticks GHO's cool lady, she said she blamed herself because she did not fulfill her responsibilities to the school, but she was not able to do that. I was also a student who did not have much to help her. I could only help her with a little money but she refused to tell me that she was a student and she did not have money so she did not receive it. And then she hurried back to work will be the manager to take off work.A few days later I went to the same time but did not see the other asked her co-workers to know she was unfortunately died of severe illness without any money for treatment. At that time I was dumbfounded and could not think of anything else just ask the new home where the two grandchildren are a small tent but when I arrived she was no longer there because he was sent to the orphanage I am very sad because there are many unfortunate life in life like this but people have understood their work, not only do not understand their shameless alienation. they need help with care because They are also human, they also contribute to the country.

những mảnh ghép cuộc sống: đây là câu chuyện ngoài đời thực nó là sự thực đang xảy ra hằng ngày mà mọi người có thể thấy nhưng ít ai quân tâm đến nó.đó là những người lao công quét rác ngoài đường,người mà giúp cho từng thành phố từng ngóc ngách từng ngõ hẻm của chúng ta sạch đẹp ngăn nắp.ta có thể thấy họ ở bất cứ đâu trên thế giới,nhưng ít ai nghĩ tới công việc của họ phải vất vả như thế nào mới có được những vỉa hè sạch những đoạn đường sạch đẹp như thế.họ phải đổ mồ hôi chịu đựng sự hôi thối độc hại của rác thải mà chúng ta thiếu ý thức thải bừa bãi ở khắp mọi nơi dọn dẹp thu gom về và tập kết tại bãi rác thải của thành phố. 1 giờ là khoảng thời gian mà ai cũng đang chìm say trong giấc ngủ cùng lúc đó là giờ bắt đầu làm việc của những người lao công dọn dẹp đường phố tuy công việc nhẹ nhưng nghĩa cử lại rất cao cả đối với người dân.có một lần tôi đi chơi về cùng ban bè khuya tôi thấy một người lao công cũng chạc tuổi như bà tôi ,lúc đấy trong đầu tôi loé lên những câu hỏi vì sao họ làm giờ này,vì sao họ lại chọn cái công việc mà xã hội cho là không mấy về sinh cho lắm.để tìm câu trả lời cho những câu hỏi trên tôi mạnh dạng hỏi người lao công ấy vì sao bà lại chọn công việc này.hỏi ra mới biết cũng vì hoàn cảnh và sự đam mê trong công việc mà bà chọn cái công việc này. bà kể: bà hiện đang sống cùng một đứa cháu bị dị tật bẩm sinh nên ở nhà chỉ bán tăm dạo trên đường do bố mẹ e mất sớm vì tai nạn giao thông nên bà phải nuôi e từ lúc e 1 tuổi tới hiện tại e đã 7 tuổi đó là cái tuổi mà mọi đứa trẻ như e được cắp sách đến trường nhưng e thì phải rong rổi trên khắp các con đường để bán những gói tăm phụ với bà kiếm tiền sống qua ngày.còn về phần bà thì bà nói: bà cũng quá tuổi để đi làm với lại cái công việc quét dọn đường phố này bà cảm thấy mình có thể giúp ích được cho mọi người được ít nào hay ít đấy nhưng trong lòng bà cảm thấy vui là được. bà kể cái công việc này phải khi nào thật vắng xe thì mới có thể làm được nên vì sao lại phải làm lúc giờ người khác đi ngủ như vậy.với những đồng lương ít ỏi như vậy hai bà cháu nương tựa nhau mà sống ,bà bảo nhiều hôm hai bà cháu còn không có cái ăn mua được một cái bánh mì thì chia nhau mỗi người một nửa để ăn cho qua bữa, đứa cháu ăn bánh mì xong uống nước cười trừ bả là ăn xong uống nước là bánh mì nó nở trong bụng là vừa no,nhưng bà biết: em nó còn rất đói chỉ nói thế cho bà an tâm thôi chứ thực sự bà biết nó rất đói vì đi cả ngày nó cũng đã được ăn cái gì đâu.bà phải cố làm để nuôi em nó cố cho nó đi học cho biết cái chữ nhưng vì hoàn cảnh quá bà không thể nào cho em đi học được vì tiền ăn còn không có nói gì có tiền cho e đi học.những giọt nước mắt từ khoé mắt bà bắt đầu lăn trên ghò mát gầy gộc của bà cụ,bà nói bà tự trách mình vì bà không làm tròn trách nhiệm phải cho cháu đi học nhưng bà là không thể làm được điều đấy. tôi cũng là sinh viên cũng không có gì nhiều để giúp bà cụ, tôi chỉ có thể giúp cho bà một ít tiền nho nhỏ nhưng bà cụ không nhận bà bảo tôi cũng chỉ là sinh viên cũng không có tiền nên bà không nhận. rồi bà vội vàng trở lại công việc không thì sẽ bị người quản lí cho nghỉ việc.một vài hôm sau nữa tôi đi về cũng tầm giờ đấy nhưng lại không thấy cụ nữa hỏi người cùng làm với bà mới biết là bà không may đã qua đời do bị bệnh nặng mà không có tiền chữa. lúc đấy tôi như chết lặng và không nghĩ được gì nữa chỉ hỏi dò mới chỗ ở của hai bà cháu là một cái lều nhỏ nhưng lúc tôi đến thì cháu bà cũng không còn ở đấy nữa vì cậu bé đã được đưa đến cô nhi viện.tôi rất buồn vì có những mảnh đời bất gặp nhiều bất hạnh trong cuộc sống như vậy nhưng mọi người có hiểu được công việc họ làm,không những không hiểu họ còn miệt thị xa lánh.họ cần đưuojc giúp đỡ được quan tâm vì họ cũng là con người họ cũng đóng góp một phần giúp ích cho đất nước.

Authors get paid when people like you upvote their post.
If you enjoyed what you read here, create your account today and start earning FREE STEEM!
Sort Order:  

Bạn đã nhận được một upvote bởi ktun tặng bạn. Tôi là con bot (rô bô) của cộng đồng Việt Nam trên Steemit. Tôi đã được tạo ra bởi nhân chứng @quochuy và nhờ một số thành viên cộng đồng Steemit Việt Nam hôm nay tôi mới có thể ủng hộ bạn một chút.

Chúc bạn vui vẻ.

Trên cuộc sống này còn có rất nhiều người còn trong hoàn cảnh khó khăn. Họ bị xã hội xa lánh và không quan tâm, nó quá trái ngược với lẽ phải.

Yeah, có những hoàn cảnh thật sự khó khăn nhưng nhiều người không hề hay biết, nhiều khi còn đối xử tệ bạc với họ nữa.mình thấy những hình ảnh như vậy mình buồn lắm.