Vậy là tôi sang tuổi ba mươi.
(Theo tuổi Mụ thì đã hơn rồi).
Trong suốt gần mười năm qua, tôi đã cố gắng rất nhiều, để "đạt" được điều tôi muốn, thử những thứ tôi muốn. Và tự học lấy tất cả bài học cuộc đời.
Năm đó mười lăm tuổi, không ai bày tôi mặc áo dài như thế nào, dùng BVS ra sao. Tôi đã đi qua xáo động tuổi mới lớn, một mình, như tự học các môn Tự nhiên, mãi đến khi luyện thi ĐH mới đi học thêm.
Xin cảm ơn những nỗi buồn đã qua - dù không hề chào đón, nếu quay ngược lại tôi sẽ lựa chọn khác đi rất nhiều - để tôi hiểu "buông bỏ"; cảm ơn những người đã đến, cho tôi nhiều bài học, cảm ơn bản thân đã vững tin, giữ lòng trinh nguyên, không để mình xấu xa, nghi ngờ; cảm ơn đã cho bản thân cơ hội trải nghiệm - dù rằng nhiều lần hối hận, đã không biết cách bảo vệ, chăm sóc chính mình, bao lần đau ốm không một ai bên cạnh, không ai giúp rót một ly nước, hay mua giúp viên thuốc, chỉ trách mình đã không chuẩn bị, chăm lo cho bản thân. Nhưng có làm sao. Tôi vẫn ở đây, vẫn yêu bản thân tôi. Be there, done that.
Xin cảm ơn tất cả những nỗi cô đơn đó - dù giữa phố thị đông đúc ồn ào, giữa rừng núi hùng vĩ bao la, giữa những chuyến bay, lưng chừng mây, giữa cơn mưa ào ạt một nơi xa lạ, hay bên cạnh một người mình tưởng là có thể tin - để tôi biết mình yếu đuối đến như nào, khát khao được yêu thương như nào, và phải đủ bao dung, bản lĩnh để làm chỗ dựa cho chính mình. Tự soi mình. Tự cứu mình.
Cảm ơn những lần cảm xúc lên xuống. Vỡ oà. Được một ít và mất tưởng chết đi cũng được. Để bây giờ tôi hiểu rõ bản thân mình hơn. Rằng tôi không thể làm tất cả mọi người hài lòng. Chỉ lựa chọn, ignore, làm hài lòng một người duy nhất - đó chính là tôi.
Nếu có một chút thành công/thành tựu nào, có lẽ là tôi vẫn còn ở đây, như lúc này, bình tĩnh nhìn lại những việc đã qua, rồi buông. Như thả những chiếc đèn trời trong lễ hội Loy Krathong, hay đèn giấy trên sông ở Hoian.
Chẳng có gì thật cả. Chẳng có gì là mãi mãi cả.
Tôi ba mươi.
Con số nghe kỳ lạ quá :p vì tôi không cảm thấy mình như vậy.
Mong mình đạt được mục tiêu, để yêu thương, chăm sóc bản thân mình thật là tốt.
Mong mình thêm nhiều sức khoẻ, bản lĩnh để bao dung với chính mình, nhìn đời nhìn người sáng rõ, tránh cho mình những vất vả, nỗi niềm u sầu không đáng, tránh sa đà vào những trò chơi phù phiếm của cuộc đời. Đủ niềm tin để tiếp tục tin vào điều mình đã chọn tin.