Càng ngày tôi càng nghiệm ra rằng muốn được khoẻ mạnh và tâm trí sáng rõ thì cần biết buông, bỏ.
Để có sức khoẻ tốt, tinh thần lạc quan thì dạ dày phải sạch, tức là không được để táo bón, phải thải được ra ngoài. Càng quét sạch sẽ đường ruột thì sức khoẻ tổng thể sẽ cải thiện lên rất nhiều.
Như một ngôi nhà, ít đồ đạc và sạch sẽ thì người ở cũng dễ chịu, nhẹ nhàng. Không chạy theo trend hay để marketing tẩy não mình nữa. Mua cái gì cũng nghĩ là: trước giờ không có thì mình cũng sống tốt mà. Vậy thì đâu cần gì. Mình đủ rồi. :)
Tôi luôn ngưỡng mộ những người ít đồ đạc, sử dụng ít tiện nghi, dùng đồ gì cũng cũ cũ vừa vừa, nhưng cũng rất sạch sẽ, tươm tất chứ không phải xuề xoà, lôi thôi. Những người mà đi du lịch chỉ xách một túi con con. Thật giản đơn mà cũng thật là tài. Luôn ngạc nhiên mà không hiểu nỗi sao họ có thể thu xếp gọn nhẹ như vậy?!
Bỏ bớt đi những mối quan hệ, càng ít vướng mắc vào các mối quan hệ, càng không phải "gồng" mình là gì cả: gồng để vừa lòng người này người nọ, gồng mình thành một người cũng hay ho, cũng có gout, cũng nhiều chữ, thú vị, theo trend, đa tài...
Thôi ảo tưởng là mình cũng quan trọng với ai đấy. Nếu không có mình chắc sẽ nhớ nhung, sẽ tò mò, hỏi han. Không có mình thế giới vẫn quay đều đấy thôi.
Cũng không bắt ai phải theo ý mình, phải thế này thế kia mới đúng. Ồ, mình là ai mà người khác phải nghe theo?! ^^ Không kỳ vọng thì sẽ không thất vọng. Chấp nhận mọi thứ như nó vốn là, chấp nhận chính bản thân mình. Cả tốt, cà không tốt. Đừng ảo tưởng về bản thân làm gì.
Làm một người bình thường thôi, thôi so sánh bản thân, sống chỉ là để sống, không phải để đua. Mà đua với ai, cuộc đua nào cũng trong trí tưởng tượng của mỗi người. Chẳng có đích đến thật sự, chỉ có bắt đầu mà cũng cùng lúc với kết thúc. Như những đợt sóng nối tiếp nhau mãi không ngơi.