"Bài tham gia cuộc thi chuyện tình yêu của tôi"- Có không giữ, mất đừng tìm

in vn-contest •  6 years ago 

(Cứ viết chuyện tình yêu, là câu văn cứ lủng củng. Nhưng tôi cứ viết, viết để nhớ, viết để biết, viết để thỏa mãn tâm trạng của mình)
Anh và tôi yêu nhau tính đến nay cũng ngót ngét được 3,5 năm. Trải qua biết bao nhiêu chuyện khó khăn, những tưởng sẽ được hạnh phúc trọn vẹn, ngày ngày bên nhau, thì tôi nhận được offer đi làm xa, không phải ở một tỉnh khác, mà là một đất nước khác, một miền đất hứa. Khi biết quyết định của tôi, bạn bè can ngăn, ba mẹ không đồng ý, anh- chỗ dựa niềm tin của tôi, không đồng tình, cũng chẳng phản đối. Một lần nữa, chính tôi mang tình yêu của chúng tôi ra thử thách.
Ngày tôi bay, anh không dặn dò gì nhiều, vì anh biết, một cô gái độc lập như tôi, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi. 2 năm- không phải thời gian quá dài, nhưng cũng không phải ngắn. Tôi tự tin, tôi sẽ sống thật tốt, học thật nhiều điều mới, tích lũy thật nhiều kinh nghiệm, kiếm thật nhiều tiền rồi về với anh.
Không được như suy nghĩ và kỳ vọng, tôi sống và làm việc trong một môi trường khá phức tạp. Mọi người đối xử với nhau dè chừng, bằng mặt nhưng không bằng lòng, có sống tốt và tử tế cỡ nào cũng bị đem ra là đề tài bàn luận sau lưng. Bon chen, mệt mỏi và stress.
Tôi nhớ anh nhiều lắm.
Nhớ những ngày hai đứa tản bộ chẳng vội vàng sau giờ làm để hít vội không khí trong lành bên hồ Bán Nguyệt.
Nhớ những ngày mưa, ngồi cạnh bên, hì hụp bát mì nóng.
Nhớ những lần cãi nhau, nhìn nhau không nói, vừa giận vừa thương.
Nhớ những lần vô tư bên anh, không bận tâm, không nghĩ ngợi.
Nhớ món ăn của anh, nhớ vòng tay của anh, nhớ nụ cười của anh, nhớ tất cả những kỷ niệm khi chúng tôi ở gần nhau.
Yêu xa với muôn vàn khó khăn. Có hiểu lầm, cũng chẳng thể chạy một mạch đến để giải bày. Yêu xa với niềm tin tuyệt đối vào đối phương.
Nỗi nhớ day dứt đến khắc khoải. Tôi cô đơn ngay trong chính vẻ ngoài vui vẻ hằng ngày.
Mâu thuẫn liên tiếp xảy ra. Tôi dần trở nên nhạy cảm và vô lý hơn. Thấy hình anh cùng cô bạn đồng nghiệp có vẻ thân thiết, không cần nghe rõ đầu đuôi, không giải thích, tôi lập tức làm toáng lên. Trả lời tin nhắn chậm một chút, cũng sẽ không vui. Có hẹn video call, không đúng giờ, cũng đủ để tôi suy diễn. Mối quan hệ của chúng tôi, chỉ vì một vài chuyện nhỏ nhặt mà trở nên căng thẳng và "nhạt" hơn.
Khác hoàn toàn với sự thay đổi của tôi, anh vẫn vậy, điềm tĩnh và kiên nhẫn. Không cáu gắt, không phàn nàn. Vẫn quan tâm tôi như trước giờ anh vẫn làm. Anh vì tôi, làm rất rất nhiều chuyện. Nhìn vào chiếc khăn len tôi đan tặng anh vào dịp Giáng Sinh năm ngoái, lần thứ 2 tôi thấy anh khóc.
Bằng suy nghĩ lạc quan đến cố chấp, tôi hi vọng sẽ là một người phụ nữ hiện đại, độc lập về tài chính, có kiến thức, khéo léo trong giao tiếp, đảm đang trong việc nhà là những việc nhất định tôi phải làm được. Nhưng tất cả mọi cố gắng, tôi muốn cùng anh, xây dựng hạnh phúc.
Nếu cho tôi được chọn lại, tôi vẫn chọn sẽ “đi”, để tôi biết được rằng, tôi may mắn vì có anh luôn ở bên, yêu thương một cách vô điều kiện. Tìm được nhau đã khó, đừng vì những việc không đáng mà đánh mất tình yêu của mình.
“Có anh ở đây rồi”- Cảm ơn anh, người thương!
P/s: đặc biệt cảm ơn anh @quochuy vì cuộc thi ạ!
30.1.jpg

Authors get paid when people like you upvote their post.
If you enjoyed what you read here, create your account today and start earning FREE STEEM!
Sort Order:  

Bài thi thu hút từ tiêu đề đến nội dung. Đọc toát hết cả mồ hôi :))))

:D cảm ơn bạn nhé

Yêu quá:)

Hi hi

Hi hi

chúc bạn luôn hạnh phúc nhé! Yêu xa thì lại càng phải cố gắng thật nhiều :) cố lên nhé!

Cảm ơn bạn nè. Hihi. Muốn cưới giống bạn quá chừng mà chẳng được

bạn cũng đọc bài viết của mình à? Cố gắng lên sẽ được thôi :)

Tất nhiên rồi nè. Đọc hàng ngày, tiện tay sẽ cmt :P

Tất nhiên rồi nè. Đọc hàng ngày, tiện tay sẽ cmt :P

đáng iu quá,chúc 2 bạn mãi hạnh phúc <3

thanks Linh nè. L cũng thương Quỳnh Quỳnh nhiều nhiều vào nhá! <3

Cám ơn bạn đã chia sẽ câu chuyện với mọi người

Dạ :D