Chuyện buồn năm ấy
Chàng trai 28 tuổi!
Có một lần như thế đã xảy ra,lúc ấy chàng trai đang sống và học ở thành phố. Đáng lẽ hôm ấy chàng trai sẽ đến trường và học tiếp khóa cuối để lấy chứng chỉ thứ ba ngành CNTT. Ấy thế mà lại không được như ý muốn! Nên chàng trai thấy buồn! Không lẽ mình lại phải kiếm việc để làm ư? Nhưng phải làm gì bây giờ? Hai mươi tám tuổi chẳng lẻ chàng trai không biết mình phải làm gì nữa hay sao? Quả thật là quá kém! Chàng nghĩ!
Hai lần học vấn dở dang nghĩ sao mà không buồn cho được.
Ngày hôm ấy chàng trai rời khỏi phòng trọ và bắt đầu lang thang. Lang thang không một đích. Chàng trai lên xe buýt đi đâu làm gì thì chàng trai cũng không cần biết lý do. Đi xong rồi hãy tính. Xe buýt dừng ở đâu thì xuống ở đó. Rồi chàng lại lên xe buýt,rồi xe dừng lại chàng trai lại xuống. Rồi tiếp tục lại lên một xe buýt khác,rồi xe dừng lại ở trạm chàng trai lại xuống và lại tiếp tục... Cứ lặp đi lặp lại như thế nhiều lần thì hết một ngày. Chàng trai đã dừng lại rất nhiều trạm xe. Mỗi trạm xe và mỗi lần dừng chân là mỗi lần trong tâm hồn chàng trai nghĩ ra những điều khác nhau. Mỗi lần nghĩ khác nhau nhưng cũng chỉ cùng một lý do. Không được học thì dừng lại tạm thời thôi! Chuyện cần bây giờ là việc làm,không có việc gì để làm là không xong.
Việc làm thì có rồi đấy! Nhưng không thể ăn không ngồi rồi như thế được,chưa phải lúc! "" Việc làm,sở thích,đam mê thì đã có từ lâu và dự định ấy không phải một sớm một chiều mà thành ngay được"". Nhưng dự định ấy chàng trai đã thực hiện,đã làm nhưng hôm ấy chàng trai đã gạt sang một bên và từ bỏ điều mà chàng đã làm. Những lời thì thầm đã được ghi chép lại chưa kịp để chia sẻ ra thì chàng trai đã vội xóa hết. Vì ngày hôm ấy là một ngày buồn chán!
Vả lại nếu chia sẻ ra chưa hẳn đã tốt đẹp. Cần phải xóa đi và bắt đầu những điều mới mẻ. Vì trước sau gì mình cũng thực hiện lại điều ấy và chắc rằng lần sau thực hiện sẽ khá hơn. Ấy là lúc mọi thứ trong tâm hồn đã cân bằng. Chàng nghĩ... Nghĩ được như thế nên lúc này đây chàng trai đã viết nó ra đấy thôi! "" Ngày buồn năm ấy""
Nhưng chàng trai đã không dừng lại ở chuyện đi xe buýt mà còn thực hiện chuyến đi khác. Đó là một trải nghiệm đặc biệt.
Hôm trước đi xe buýt là do tâm hồn mất cân bằng. Hôm sau mới là một quyết định táo bạo. Sau khi gói gém tất cả hết mọi thứ cần thiết,chàng trai mua cho mình một chiếc xe đạp cũ. Thế là chuyện này xảy ra! Chàng trai đã đi phượt. Chàng tin rằng chuyến đi này mình sẽ có việc làm nhưng mọi thứ lại xảy ra không như mong muốn. Việc làm thì không có mà ngược còn bị quăng ra đường. Cũng thường thôi mà! Chàng nghĩ.
Vì từ lúc đó tới bây giờ tính ra cũng đã sáu năm!
Nhưng ít ra chang trai cũng đã có một chuyến đi cho riêng mình. Đạp xe đạp từ thành phố Hồ Chí Minh lên Đà Lạt rồi từ Đà Lạt đạp xe đạp ngược lại thành phố. Đâu như là một đêm hai ngày thì phải. Rồi sau đó chàng trai mới tìm thấy việc làm... ""Chuyện Buồn năm ấy""
Authors get paid when people like you upvote their post.
If you enjoyed what you read here, create your account today and start earning FREE STEEM!
If you enjoyed what you read here, create your account today and start earning FREE STEEM!